Tâm sự LOGISTICS .... xàm lần thứ 2

Smile

Well-Known Member
Bài viết
292
Reaction score
392
Từ nhỏ đến bây giờ cứ nghĩ cái dịch bệnh kiểu Covid thế này chỉ có trong mấy bộ phim viễn tưởng, chứ có ai ngờ đâu có ngày nó đến và hiện hữu ngay trước mắt. Càng không nghĩ rằng chính mình có ngày cũng phải ngồi cách li một mình 1 góc , chờ người đến test PCR với lời nhắn ‘’Em không cần lo lắng quá nhiều và quan tâm đến kết quả , nếu trưa mai có số máy bàn gọi đến ‘’bế’’ em đi thì em cũng biết kết quả xét nghiệm rồi đó
).

Mở đầu vậy cho vui chứ thực thế mình thấy nó cũng … bình thường, tâm trạng vẫn không thay đổi nhiều lắm, với kiểu người mà đang dăm ba cái án delay treo lơ lững trên đầu như con dao kè bên cổ, khách réo bên tai ngày qua ngày từ sáng đến chiều mà vẫn thấy chẳng cảm xúc gì lắm, kiểu như đạt đến ‘’chân ngã’’ rồi, thì mấy cái Covid nó có ý nghĩa gì đâu mà khiến tâm hồn người ta phải xao động mạnh
)). Hôm nay rảnh rỗi ngồi một mình lại ‘Xàm’ vậy, đây là lần thứ 2 mình viết ‘’xàm’ kiểu này.

Hơn 6 năm làm, cũng chịu khó ôm nhiều mảng trong ngành. Ngày trước mình học tài chính, ngồi phân tích vốn chủ , vốn nợ, ROE, ROA, rồi chỉ số NPV, IRR…ngồi nghĩ sau này cũng chẳng biết làm cái đếch gì nên hồn với cái đống này, chắc phải kế toán, tài chính, ít ra cũng ngân hàng... Thế rồi ra trường cũng bị đạp cho tơi tả thời gian đầu, đang lúc chơi vơi nhất, tưởng chết chìm thì vớ được cái container trên đó ghi chữ Logistics. Trời thương, thấy hợp thì làm cho đến bây giờ.

Đấy, cuộc sống là thế, ngồi nghĩ cho lắm nhưng cuối cùng thực tế mọi thứ đều không như mình nghĩ lắm. Cô em gái mình học ngoại thương, ra trường sống chết cũng phải làm xuất nhập khẩu ngoại thương cho thõa đam mê, phỏng vấn đậu được purchaser của một tập đoàn nước ngoài, làm được 2 năm chán tận cổ , rẽ sang đi bán bảo hiểm lại thấy hợp, yêu nghề và gắn bó đến bây giờ.

Rồi hôm trước có dịp nói chuyện lại với con bé ngày trước làm Docs công ty mình, trước do việc chán quá, lặp đi lặp lại, lương cũng không được như ý muốn, chán nản thế là xin nghỉ việc , bảo ‘’từ nay em thèm vào mà làm logistics nữa’’. Chuyển sang làm cho một công ty chuyên cho thuê tài sản của nước ngoài được một thời gian lại chán nản tập 2, đang tính nghỉ việc tiếp xong làm ở đâu. Rồi đời không ai ngờ, trong list khách hàng của công ty cho thuê đó có một doanh nghiệp sản xuất xuất khẩu , mà DN đó lại đang thiếu nhân viên quản lý logistics cho hàng xuất. Nói chuyện vu vơ bắt được sóng, thế là được người ta mời về làm luôn, lương cao gật đầu lia lịa ^^. Đấy đi một vòng lại về cái máng cũ, tất nhiên máng này đẹp hơn, còn về công việc vẫn thế
))

Tính toán trong đầu mình còn chưa đúng, nói gì đến những cái mình thấy, nghe được hay nhìn ngoài kia, Cuộc sống vốn dĩ tốt đẹp show ra , xấu xa phải che lại, trên mạng nhìn đâu cũng thấy thành công, thấy tiền, thấy sang chảnh, thấy ai cũng nhiều hàng, bận bịu với công việc của mình, tất nhiên nhiều người lấy mạng xã hội để làm marketing thì k nói làm gì, vì họ cũng đang cố gắng , cũng vất vả chứ có sung sướng gì nhiều đâu. Sợ nhất là những thành phần sống ảo thôi. Mà rồi xem cho nhiều, đâm ra tự ti. Nhưng đâu biết có nhiều người thể hiện trên mạng là thành công đó, nhưng chưa chắc đã là như vậy, người không nói gì thế mà lại hay. Cái gọi là thành công thường phải đánh đổi bằng rất nhiều công sức và nước mắt , họ trận trọng và ít phô trương ra , cái gọi là được nhất thời lại có thể không được bền lâu.

Nhiều khi cứ nghĩ thế này nó lại là thế khác, có những thứ nghĩ nó hợp nhưng lại không hề hợp, có những thứ tưởng mình sẽ rất ghét nhưng sau này lại gắn bó với nó cả đời. Mới hôm trước yêu nhau thề non hẹn biển tưởng cả đời không thể xa nhau, hôm sau đã thấy bóc phốt nhau trên mạng @@, một công việc gắn bó với mình cả đời nó phụ thuộc vào rất nhiều thứ hỗn độn: Kiến thức, kỹ năng, thái độ, mỗi lương duyên với sếp, với đồng nghiệp với khách hàng…vân vân và vân vân, cứ tạm gọi là tự tính vô ngã của mọi vật.

Thế nên nhiều khi có mấy bạn nhờ mình đưa ra vài cầu trả lời liên quan đến công việc tương lai, thật sự là không có biết nói gì . Thứ nhất cũng chưa đủ bãn lĩnh và trải nghiệm để dự đoán và đưa lời khuyên nó hợp với các bạn, thứ 2 mỗi người có một hoàn cảnh, tính cách, một nghiệp duyên chẳng ai giông ai , chẳng thể mang những cái mình trải nghiệm ra bảo bạn nên thế này thế kia. Nói nhiều lại thành ra đạo lý, thôi đành tặc lưỡi bảo ‘’có cơ hội thì thử, thích thì thử, kệ nó, nghĩ ít thôi’’. Nghĩ thì nói thế cũng hơi sáo rỗng nhưng được cái mình đỡ phải suy nghĩ.

Mà trở lại với cái logistics, hồi đó bạn gái (lúc đó đang là bạn gái) bảo sao bao nhiêu ngành lại chọn ngành này. Ai làm cái này, nhất là làm sales log, mới thấy k phải rảnh mà đi hỏi như này. Logistics vốn là cái nghề lúc nào cũng có rủi ro thường trực xảy ra, làm được một thời gian bắt đầu thấy máy cọng tóc bạc, xong mấy năm nay lại gặp quả dịch, hàng delay nhiều, rồi phát sinh đủ thứ phí vô lý, xong đủ các loại trouble, tốc độ bạc tóc nhờ đó lại tăng lên gấp đôi
), khắp các diễn đàn facebook đau đâu cũng thấy anh em Forwarder lên kêu ca đủ thứ chuyện trên đời, đủ thứ tình huống dở khóc dở cười.

Nhớ hồi mới làm, bạn bè với đồng nghiệp bảo ‘’sao suốt ngày cái mặt mày nhăn như ông giá’’, uh đúng thôi, không phải mình mà ai làm cái ngành này cũng thế, mới vào làm chưa va chạm nhiều mấy trouble nhỏ nhỏ nhưng cứ nghĩ nó đã to lắm và cảm thấy áp lực, đau dạ dày, không ăn được cơ, hàng chưa thông quan đêm còn khó ngủ, hàng delay nhiều , gặp trouble điện thoại kêu là giật hết cả mình lên.

Nhiều khi gặp trouble, khách hàng gọi chửi không ra gì, nghe khách hàng nói chuyện thấy vô lý bỏ mẹ ra mà vẫn cứ phải vâng dạ, xin lỗi. Đêm về ngồi nghĩ lại vừa cay lại vừa buồn cười, trích dẫn mấy câu kiểu này :
- Hàng dự án bên chị luôn có ba cấp độ, thứ nhất là ‘’gấp’’ , thứ 2 là ‘’siêu gấp’’, thứ ba là cấp độ ‘’bắt buộc phải về’’, lô hàng này ở cấp độ 3, em biết phải làm sao rồi đấy @@
- Sao mày không chọn cái tàu nào nó sẵn ở cảng rồi, chỉ việc nhấc mông lên mà chạy, chứ mày book cái tàu nó đang ở tận đẩu tận đâu bảo sao hàng tao không delay @@
- Nó bị delay ở sân bay transit đúng không, bây giờ anh bảo, ngay lập tức tìm một máy bay khác ở sân bay transit đấy, book cho nó bay về Việt Nam ngay và luôn, hết bao nhiêu a trả, tiền không còn là vấn đề, chậm hàng ngày nào anh phạt các chú @@
- Hàng là gì anh ơi ? . - Anh đặt theo part number của chủ đầu tư yêu cầu ấy mà, cũng k rõ lắm, chú thích khai gì cũng được, miễn là thuế 0% @@
- Thế hãng tàu báo delay chẳng lẽ em vẫn cứ ngồi đó chờ nó delay, không làm gì à, anh yêu cầu chuyển ngay sang tàu khác, để đó nó delay đến bao giờ @@
- Phí mày báo anh là phí tổng, a chỉ trả từng này, giờ lại bảo phát sinh thêm phí bên kia yêu cầu đóng hàng, bên em phải tự chịu. @@
Tỉ thứ khác...

Nhưng rồi ai làm lâu dần rồi sẽ quen, thấy mấy trouble nó cũng thế cả, nghe nói nhiều, nghe chửi nhiều rồi cũng quên, có chăng chỉ làm cảm xúc down nhất thời rồi đâu lại vào đây, không như trước nữa. Mỗi năm tưởng chừng da mặt lại được bồi đắp thêm 1 lớp xi măng cát đá. Nhận ra delay thì cũng delay rồi, phát sinh cũng đã phát sinh rồi. Những thứ làm được đã làm rồi, có những thứ không thể control hay tác động đến nó được, đành phải kệ nó. Có buồn và dằn vặt, lo sợ mất khách hàng thì cũng chẳng làm được gì, chỉ có thái độ chân thành và kìm nén giúp ích mình lúc này. Cái gì đến sẽ đến, cái gì đã qua , cho qua. Việc gì đến và đi cũng có nguyên do của nó. Nghĩ nhiều làm gì.

Những người gắn bó với cái nghề lâu còn thấy tính cách mình có khi thay đổi hẳn, điềm đạm hơn, trưởng thành hơn, nhẫn nhịn tốt hơn, thái độ và cách xử với khó khăn trong cuộc sống cũng trở nên thông suốt. Có khi đắc đạo lại còn nhận ra tự tính vô thường vô ngã của vạn vật
)), nói theo kiểu dễ hiểu một chút thì ‘’Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến’’, theo kiểu dẫn dã một chút nữa thì ‘’Kệ cha nó’’.

Chia sẻ từ bạn Ng Linh Ng
 

Mít Tơ Alex

New Member
Bài viết
3
Reaction score
4
Thỉnh thoảng hay đọc được bài tâm sự của bạn này. khá là bánh cuốn :))) mình cũng nghỉ trước tết 30 ngày, làm hết tháng này rồi nghỉ, tìm hướng đi mới. như bạn thì mình thấy là khá có duyên với nghề, còn mình thì không được như vậy. cái ngành này khá là hay nhưng đúng dễ làm con người ta chán nản thực sự
 

Tìm thành viên

Top