Tâm sự LOGISTICS - xàm 1

Smile

Well-Known Member
Bài viết
292
Reaction score
392
Có ai năm nay xin nghỉ tết trước 30 ngày chưa :)), đợt này covid nó ảnh hưởng lan rộng ra cả hàng SEA nên chắc mọi người cũng đỡ ‘’bận hơn’’ đợt trước đó, tất nhiên nghề này, chẳng ai thích mình được rảnh rỗi cả ^^
Những ngày đầu năm chưa tìm được cái gì hay ho để viết, nên tối nay nghỉ game, ngồi nhớ lại mấy kỷ niệm từ hồi sa cơ lỡ bước vào cái ngành này. Người ta nói logistics luôn đi kèm với rủi ro, nên chắc hẳn không ít người ở đây cũng đã từng môt, hai hay nhiều lần phải nhức đầu mất ăn mất ngủ khi chấp nhận gắn bó với nó. Có người nói cái từ cửa miệng của dân xuất nhập khẩu hay logistics hay nói nhất chắc là từ ''dự kiến'' :)) 2 từ đơn giản vậy thôi nhưng nó lại là chìa khóa để mở cho mình một con đường lui khi mà trong quá trình vận chuyển xảy ra trouble :))

Kỷ niệm thì nhiều, nhưng mà có những kỷ niệm thật lòng là chẳng biết nên cười hay khóc :)) ngồi gõ ra đây cho vui.

1. ‘’ Phúc tổ 3 đời, mày sinh ra chỉ để làm cái nghề này’
Câu chuyện này của mình nghe có vẻ khó tin nhưng thật sự mình viết không sai sót nửa câu, hồi đó là mới cuối năm 2019.
Đây là lô hàng phụ tùng cấp cho tàu biển , được mua từ USA. Hàng là 1 pallet , nặng 103 KG, packing list thể hiện đầy đủ như thế.
Bên agent tại Mỹ handle hàng này nhận được hàng thì gửi về luôn sân bay Nội Bài, đúng ra hàng gửi về trong HCM, vì tàu cập cảng Vũng Tàu, nhưng vì một số vấn đề tế nhị liên quan đến hải quan nên mình đưa về Nội Bài, sau đó sẽ chuyển lại vào Vũng Tàu.
Đen đủi một cái là hàng về mở tờ khai luồng đỏ, phải khui hàng ra kiểm hóa, nhưng may mắn lần thứ nhất là hôm đó đã rất muộn, hải quan cũng muốn về nên bên mình mới mở lời xin kiểm ‘’theo cách khác’’, hải quan đồng ý, thành ra không phải mở hàng ra kiểm tra thực tế, hàng sau khi thông quan được đưa thằng về kho khách hàng.
Sau khi về kho khách hàng, mới tá hỏa phát hiện ra , hàng đếch phải của mình. Dựa theo giấy tờ Invoice và PL còn dán lại trên thùng hàng thì đây phải là hàng của một công ty khác ở trong Vũng Tàu. Mà tờ khai thì đã thông quan, lại kiểm không hàng. Bây giờ mà làm thủ tục xuất trả lại thì đến khi nào mới xong được, mà chắc chắn hải quan không nghe. (Trước đó mà kiểm hóa thực tế thì 100% phải xuát trả ngay).
.
Mình ngay lập tức điện cho agent, tối hôm đó bên agent xác nhận họ đã nhầm kiện hàng của mình với 1 kiện hàng có khối lượng gần giống nhau của một FWD khác (Bee) ở Việt Nam, người nhận hàng theo HAWB chính xác là công ty ở Vũng Tàu như mình đoán.
Sáng hôm sau thì mình ngay lập tức gọi cho đơn vị kia trong Vũng Tàu, và may mắn lần thứ hai là cái kiện hàng của họ (đúng ra là của mình) cũng đã được thông quan và đưa về kho của họ. Bây giờ chỉ cần thông báo sự nhầm lẫn, họ xuống kho kiểm tra, phát hiện hàng đã bị sai, thì hai bên có thể tráo hàng cho nhau. Tất nhiên là họ lập tức đồng ý, hú vía cả 2 bên.

May mắn lần thứ 3 là tàu đang cập cảng Vũng Tàu, nên thành ra lại tiết kiệm được 1 khoản tiền và thời gian vận chuyển từ Hà Nội vào đó để cấp phụ tùng lên tàu.
Haizz, khách hàng bảo anh đến cạn lời, ‘phúc tổ ba đời, mày sinh ra chỉ để làm cái này’’
Bài học rút ra ở đây thì chả có cái bài học nào cả, đỏ thôi chứ đen thì chắc đến bỏ việc. Trong mọi tình huống đã xảy ra trouble rồi thì cùng nhau cố gắng tìm phương án giải quyết, chứ cuống quyết lên càng khiến vấn đề trở nên khó gỡ.

2. ‘’ Chị cho đi Sea có khi còn nhanh hơn em đi AIR’’.
Chuyện buồn này nó xảy ra cách đây , nhớ không lầm thì cuối năm 2018. Hồi đó mình sale được khách hàng ở Hồ Chí Minh chuyên nhập hàng từ Đức về HCM, volume khá là đều , một tháng tầm 8-10 shipment gì đó. Tối hôm đó mình nhớ là ngày đầu tiên của tháng 12 thì chị trưởng phòng bên đó gọi, có lô hàng siêu gấp thay thế cho dự án, em liên hệ shipper để book chuyến ngay cho chị, book lịch nhanh nhất có thể, giá báo sau cũng được (bình thường thì trước mỗi lô bên đó đều yêu cầu gửi file báo giá cụ thể )

Hàng từ Frankfurt (FRA) thì bình thường để đảm bảo nhất thì book qua QR, transit tại Quatar, vì tần suất chuyến nó lớn, nhưng hôm đó xui xẻo thế nào agent lại cho thêm giá qua 1 hãng hàng không của Phần Lan , Finair gì đó ( từ sau đó trở đi mình không bao giờ book qua hãng hàng không này nữa ). Thấy nó rẻ hơn QR nhiều nên bảo thôi book luôn đi, ai ngờ khởi đầu cho nguyên 1 tháng sống trong sợ hãi.
Hàng book chuyến đi ngày mùng 03 về ngày 05/12. Nhưng đến ngày 05 vẫn không thấy hàng đâu, tracking trên hệ thống thì thấy hàng vẫn ở sân bay chuyển tai tại Helsinki, chứng tỏ hàng bị delay (offload) tại sân bay nối, tuy nhiên vẫn không thấy trên hệ thống thể hiện chuyến nối, bên agent thì cũng chỉ bảo hàng bị delay, có thể do quá tải.

Nhưng sau đó mình lên mạng xem các chuyến bay qua hãng này từ Phần Lan về HCM thì mới toát mồ hôi hột, bỏ mọe, chuyến nối từ Helsinki về HCM của hãng này tần suất chỉ có 1 tuần/chuyến vào thứ 4 tức là nếu offload thì tuần sau mới lại có chuyến tiếp. Khách hàng lúc thì lên cơn thịnh nộ quát tháo ầm ĩ, cơ mà biết sao được, đành xin lỗi rồi hẹn tuần sau dư kiến hàng về vậy

Cơ mà mấy hôm cũng chẳng thấy trên hệ thống nó thể hiện thêm thông tin gì, giục agent mãi thì nó cũng chịu check kỹ lại với hãng hàng không, và sau đó nó báo xanh rờn là hàng thất lạc tại sân bay Helsinki, đ’ biết giờ nó đang ở đâu, chúng nó đang cố gắng định vị lại.
Hàng đi ngày 03/12/2018, mà chính xác là đúng ngày 06/1/2019, tức là gần 34 ngày, hàng mới về đến sân bay HCM, mọi người tưởng tượng hơn 30 ngày hàng delay là những ngày sống trong sợ hãi luôn, tất cả các phòng ban từ XNK đến kỹ thuật, giám đốc bên bên KH hôm nào cũng gọi điện giục, đủ các thứ từ ngữ mắng chửi, mà nhục một chỗ không biết tình trạng hàng thế nào mà báo cho bên đó kia, chỉ biết cúi mặt xin lỗi chứ nó thất lạc thì phải tìm thôi chứ biết tình trạng thế nào mà báo bây giờ.

Đấy, mãi đến khi qua năm, hàng về tới HCM, chị trưởng phòng bên đó, có lẽ sau một thời gian quá mệt mỏi phải chịu trách nhiệm trước sếp, cũng chả buồn nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng bảo ‘’ Thôi thì đây chắc chắn là lần cuối chị còn nói chuyện với em, hàng bên em đi AIR còn chậm hơn chị cho đi SEA’’.
Qua câu chuyện bi ai này mình muốn khuyên các bạn là đối với những lô hàng gấp và quan trọng , phải hết sức cẩn thận, nghiên cứu kỹ, đôi khi giá không phải là vấn đề, đừng đặt nó lên hàng đầu, lúc đó chọn phướng án mà tối thiểu hóa được rủi ro mới là cái cần chú ý.

3. ‘’Đi giao hàng thế này em đi cả đời cũng được ‘’
Tào tháo đuổi còn chưa ăn thua gì với vụ này, 2 năm rồi vẫn còn nhớ. Hàng nó gấp từ khi đặt cho đến khi giao hàng. Hàng ít kg thôi, có hơn 4 kg, nó là mấy cái van áp suất cấp cho tàu chở hàng, giá trị lại rất cao. Mà một số tàu khá đặc thù, mỗi năm nó chỉ cập cảng 1-2 lần thôi, nên nếu không cấp kịp thì có thể 6 tháng đến một năm sau hoặc thậm chí lâu hơn lại mới cấp được.
Vì nhầm lẫn từ đầu ở phía khách hàng nên hàng được chuyển về sân bay Nội Bài đi direct nhanh nhất có thể, trong khi đó tàu lại cập cảng Cái Mép, vũng Tàu. Hôm đó hàng về đến sân bay Nội Bài vào thứ 3, trước đó mình đã làm xong thủ tục thông quan. Hàng lúc đó lấy ra tầm 10h sáng gì đó. Nhưng đen một cái , chủ tàu lúc đó lại báo tàu sẽ nhổ neo sớm hơn dự kiến 2 ngày, thành ra bắt buộc phải cấp ngay chiều hôm đó.
Giữa lúc đang sắp khóc đến nơi, chưa biết xử lý sao cho hợp lý nhất, thì giám đốc bên đó , mình nhớ rất rõ cuộc gọi điện thoại đó nội dung thế này ‘’Em cầm được hàng thì ra ngay quầy, mua cái vé máy bay nhanh nhất , ôm bay thằng vào Sài gòn, xong đi taxi mang vào Vũng Tàu hộ anh, tầm này tiền không là vấn đề, nhanh còn kịp ’’ .
Cũng may nhờ được một ông em làm Ops trên Nội Bài, chạy ra book vé máy bay luôn, hú hồn vẫn giao kịp được hàng.
Mà ông Ops kia giao đếch gì mà mãi đến tận chiều tối hôm sau mới ló mặt về sân bay Nội Bài, da đen xạm mùi nước biển ,xách theo mấy con mực khô , gọi điện bảo ‘’ Đi giao hàng thế này em đi cả đời cũng được ‘’.

4. Lần đầu đi đòi nợ.
Thật đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng đi đòi nợ cho đến tận bây giờ. Hồi đó có anh khách hàng, chẳng biết ai giới thiệu nhờ mình làm vận chuyển với thủ tục giấy phép cho một lô hàng EXW China. Làm xong thì kế toán giục mãi, đến tận 3-4 tháng mà chả thấy bên đó trả gì cả, cứ khất mãi, bảo khó khăn chưa thu hồi được tiền. Thành ra sếp cũng lo, hơn 20tr chứ cũng không ít, hay là gặp lừa đảo. Thế bảo thôi em lặn lội sang đó một lần xem thế nào. Uh thì cũng đi
Sáng hôm đó mình gọi bảo em xin phép lên công ty anh, em đnag ở dưới rồi, uh thì anh ấy cũng mời mình lên. Gọi là công ty nhưng có mỗi một căn phòng nhỏ, một cái laptop và một cái máy tính, nhưng anh giám đốc nhìn rất hiền.
Mình ngồi xuống chưa kịp nói câu nào , ông ấy lấy trong túi ra một cái túi đặt lên bàn , xong bảo: '' Thật sự anh chưa thu hồi được tiền do chủ đầu tư chậm, chứ có anh chuyển em ngày, thôi em cất công sang đây anh chả biết mời gì, có dĩa sắn anh mới mang từ nhà lên sáng nay, em ăn cùng anh''. Thề luôn, nhìn cái dĩa sắn trắng tinh, cắt khúc trên bàn thật sự cảm xúc lúc đó rất là lẫn lộn, đến nỗi mình còn chẳng buồn đề cập gì đến nợ với cả vay nữa''. Mình với ổng ngồi ăn sắn, tám chuyện một lúc lâu đủ thứ xong về. Lúc về cũng bảo ''thôi để em chịu trách nhiệm với sếp, khi nào có tiền anh chuyển em cũng được''.
Cũng may số mình làm việc với toàn những khách hàng hiền và rất tốt, nên hơn 1 tháng sau anh ý tự động chuyển , thỉnh thoảng đi làm chạy qua còn rủ mình đi ăn sáng cùng :)), và đúng là nhiều khi khách hàng khó cũng khó khăn thật sự rất cần sự chia sẻ từ đối tác.

5. ‘’ Và có những lúc cảm thấy buồn đếch chịu được’’
Không ít những lô hàng mà tưởng chừng xong hết , nhưng cuối cùng lại thấy cay đắng.
Lô hàng đó là linh kiện thiếu hụt phục vụ chạy thử nghiệm sản phẩm, CNEE yêu cầu phải proceed để muộn nhất cho hàng bắt buộc về trong tối ngày thứ 3 , để thứ 4 lắp đặt cho các sếp đến xem. Sau khi kiểm tra chắc chắn book direct kịp được lịch giao hàng thì mới dám xác nhận là nhận đơn hàng này.

Trưa thứ 3 tracking trên hệ thống của VN từ Shanghai về thấy lô hàng đã khởi hành từ Shanghai rồi, vội vàng báo tin vui cho khách hàng. Xong yêu cầu bộ phận ops sắp xếp ở lại làm việc tối. Tầm 8h khai thác xong thì có thể lấy được hàng luôn cho khách hàng là ăn no ngủ kỹ.

Lúc tầm 8h mới ăn cơm lớ ngớ thế nào tự dưng làm rơi vỡ béng bát mắm tôm mới pha, thấy có gì đó nó không ổn. Nhấc máy điện thoại gọi lên luôn Nội Bài thì ông ops báo ‘’anh ơi chuyến bay đã khai thác xong, hàng cũng đã về rồi, nhưng bị mất chứng từ pre-alert theo hàng, nên kho NCTS yêu cầu đại lý bên China làm điện sửa mới cho lấy hàng, thôi mai xử lý , em về thôi’’.

Nói thật lúc đó cầm cái điện thoại trên tay gọi thông báo cho khách hàng mà cảm thấy bật lực vl luôn , những gì xảy ra tiếp theo thôi không cần kể chắc cũng tạm hình dung ra được.

Rồi có lần còn chủ quan, đọc thông báo hàng đến , hàng về cảng PTSC Đình Vũ mắt nhắm mắt mở thế nào đọc mỗi chữ Đình Vũ, xong truyền hết hồ sơ về hải quan cảng Đình Vũ, đóng thuế xong hết đi làm TKHQ mới phát hiện ra. Mất thêm mấy ngày hủy TK, điều chuyển thuế, phát sinh bao nhiêu là phí lưu kho lưu bãi phí cắm điện hàng lạnh, mệt mỏi và áp lực mất hơn 1 tuần.

Đồng nghiệp mình thì ông lái xe đi giao hàng từ Hải Phòng lên , giữa đêm trời mưa báo với người nhận là đang ở ‘’Lê Trọng Tấn’’ rồi, đến đúng số nhà mà không có ai ra nhận, Bên khách hàng thì bảo đang đứng ở ‘’Lê Trọng Tấn’’ đây, có thấy cái xe nào đâu. Đôi co vật lộn, lái xe tìm mãi vẫn không thấy đâu, sau mới phát hiện ông lái xe thì đứng ở đường Lê Trọng Tấn – Hà Đông, còn khách hàng thì cũng ở Lê Trọng Tấn đấy, nhưng mà thuộc quận Thanh Xuân, cáu vãi.

Thôi , còn nhiều lắm nhưng viết được vậy thôi, trời cũng lạnh quá, chúc mọi người lát ngủ ngon


Chia sẻ từ bạn Ng Linh Ng
 
Bài viết
72
Reaction score
31
cái chuyện đầu tiên đúng hi hữu, lỡ bên đầu kia mà mở ra sai hàng rồi xuất trả lại là không biết sao luôn =))
 

Tìm thành viên

Top