Tâm sự Hãy cứ mặc kệ mà mỉm cười bao dung mà đón nhận

Smile

Well-Known Member
Bài viết
292
Reaction score
392
♥️
XÀM LẦN THỨ 3 - ‘’MẶC’’
---
Chia sẻ từ: Ng Linh Ng

Nghe than thở ‘’ Nghe mọi người bàn tán nhiều, mới thử sức ngành logistics, học hành đi sales, vất vả lắm sales được một vài khách hàng mà lúc thì hàng delay gần tháng, lúc thì hải quan cãi nhau cả tuần không xong, rồi chi phí, rồi cãi nhau này kia…Khủng hoảng kinh tế khiến thị trường đi xuống, cạnh tranh nhiều, lãi chẳng được bao, suốt ngày nghe khách hàng giục, khách hàng mắng, rồi chửi…áp lực trưa chẳng buồn ăn, tối ngủ cũng không yên, thấy chán, chắc bỏ…’’

Mọi thứ trên đời, công việc cũng thế, chẳng có gì nó tự nhiên đến hay tự nhiên đi. Mọi việc nó xuất hiện vì nó phải như thế. Nếu có tiếc thì chỉ tiếc thay có hay ta đã quá chủ quan hay thiếu hiểu biết nên mới như vậy. Mà người mới, ai chẳng luôn care hàng đến tận chân răng kẽ tóc, sao có chuyện chủ quan, kiến thức mới vào đâu phải thánh nhân mà đòi học hết luôn được. Chỉ là vấn đề , cái gọi là trouble luôn thường xuyên xảy ra vượt tầm kiểm soát, bất kỳ ai có muốn thay đổi cũng chẳng được.

Mà logistics thì nó vẫn là thế, rủi ro lúc nào chẳng thường trực, chuyện không vui nhìn chung chiếm phần đa số : Nào là tàu delay dài, nào là roll tàu rớt chuyến, nào là giấy phép, nào là hải quan, giá rổ, hỏng hàng , thiếu hàng, nào là phát sinh đủ thứ chi phí này , chi phí kia, đồng nghiệp không support , giúp đỡ… khiến đầu óc bản thân ít khi nào thôi suy nghĩ. Nó khiến mình cứ quay quồng trong vòng xoáy đó, rồi thời gian cứ thế trôi qua lúc nào chẳng hay. Mới ngày nào vào nghề mà bây giờ nhìn lại thấy nửa đời gần trôi qua mất.

Mà đã là logistics, một đơn hàng từ tay người gửi đến tay người nhận nó qua quá nhiều người, quá nhiều quy trình, thủ tục, rồi ừ thì tâm linh một chút bên trong thì nó còn là nhân duyên giữa người bán với người mua, nhân duyên của sales với khách hàng, của đại lý , agent , hãng tàu, nhân duyên có thể là tích cực , nhưng có thể là tiêu cực dẫn đến những thứ không mong muốn, rồi ảnh hưởng của hoàn cảnh bên ngoài, của mưa nắng, bão tố, dịch bệnh… đều khiến mọi thứ trở nên không như mong đợi.
Cũng chẳng phải trách khách hàng làm gì, có quá lắm nói lại vài câu khi đã bỏ điện thoại xuống, thì vốn dĩ có ai không muốn phải khắt khe với đối tác, nhưng thử đặt ta vào vị trí của họ, nhiều khi sẽ thấy họ còn ở tâm thế áp lực hơn ta cả trăm lần, phải gánh vác nhiều thứ tránh nhiệm, chi phí hơn cả chục tỉ, trăm tỉ. Thế nên có giục , có mắng , có nói những điều không hay thì dù buồn tức giận thì hãy cứ mìm cười mà bỏ qua. Hiểu để tĩnh tâm, để cùng giải quyết vấn đề, nóng giận chỉ khiến thêm bế tắc. Mỗi lần khó khăn chẳng phải là mỗi lần học được nhiều thứ đáng để mình lưu tâm hay sao?
‘’ Người ta nói đời người cũng lại tựa như dòng sông chảy mãi, đầu nguồn con nước, triền đá gập ghềnh, dòng thác lên xuống bấp bênh vô định, nhưng chỉ cần trở về với biển lớn mênh mông là trở lại êm đềm ‘’
‘’Xuân qua vội vã, thu đến nhẹ nhàng, phù sinh giấc mộng, rượu nồng tiễn đưa, chén trà ấm môi… đời người cũng như chén trà vậy: Lá trà khi hãm trong nước sôi phải oằn mình thống khổ, nhưng lại mang đến cho đời cái vị đắng trước ngọt sau’’ Mấy ai được gọi là bằng lòng với mình hiện tại mà không khỏi giật mình nhớ lại những lúc khó khăn ngày trước đã vượt qua.

Khó khăn đến, người cả ngày buồn bã, ủ rũ, gắt gỏng với đồng nghiệp, với người nhà. Có những người hiểu chuyện biết nó đến vì nó phải như thế, rồi giải quyết được thôi, chung quanh còn đồng nghiệp luôn bên cạnh cùng giúp đỡ, mỉm cười và tìm cách xử lý. Một hoàn cảnh, một kết quả , nhưng đối mặt thế nào là do tưng người chọn.

Cứ hỏi những người có thật nhiều kinh nghiệm, càng hiểu rõ. Nếu những sự việc năm xưa khiến ta phải sầu nào, buồn bã, đau khổ, thì giờ đây ngồi bắt chân lên ghế, thưởng thức ly cafe nóng , cảm nhận tất cả chỉ nhẹ nhàng như cơn gió thổi qua trời.

Có người nói cuộc sống như một hành trình dài vô tận, nếu cứ ôm giữ tất cả mọi muộn phiền sẽ chỉ khiến đôi vai ta tăng thêm nhiều gánh nặng. Chi bằng cứ buông bỏ hết thảy phía sau, thẳng bước mà tiến về phía trước, giữ cho tâm thái luôn vui vẻ nhẹ nhàng, thì con đường đời sẽ rộng mở thênh thang.

Thế nên, khi bạn thấy mệt mỏi trước trăm nghìn khó khăn đang chờ phía trước, hãy cứ mặc kệ mà mỉm cười bao dung mà đón nhận thôi. Và suy cho cùng ‘MẶC’ cũng là một tính cách phải học.

(Viết nhân ngày trời đã mưa xong lại nghe khách hàng mắng cả buổi chiều ^^)

316550175_5604759042950306_5398554398478777401_n.jpg
 

phatarty

Active Member
Bài viết
139
Reaction score
81
Bài viết hay và sâu sắc mang phong cách đạo lý cho ngành logs "Mọi thứ trên đời, công việc cũng thế, chẳng có gì nó tự nhiên đến hay tự nhiên đi. Mọi việc nó xuất hiện vì nó phải như thế. Nếu có tiếc thì chỉ tiếc thay có hay ta đã quá chủ quan hay thiếu hiểu biết nên mới như vậy".
- Một nghề mà ta phải "làm việc với và thông qua người khác" như nghề quản trị vậy nên sẽ có cái ta kiểm soát được or không thể kiểm soát được bằng kỹ năng, bằng uy tín, bằng vị thế của người mua or khách hàng hay là bằng ân tình với các đối tác để có thể hạn chế và dự đoán một phần các việc bất ngờ phát sinh và rủi ro có thể xảy ra. Chính vì thế sự thành bại của một giao dịch hay một lô hàng cũng là cái duyên lành hay là nghịch duyên mà nói cách khác là "nhân duyên giữa người bán với người mua, nhân duyên của sales với khách hàng, của đại lý, agent, hãng tàu, nhân duyên có thể là tích cực, nhưng có thể là tiêu cực".
- Bằng sự sắp xếp lịch trình, lên kế hoạch chi tiết, cụ thể từ thời điểm bên bán bên mua đàm phán ký kết hợp đồng cho đến khi lô hàng rời kho Bên bán giao thành công cho Bên mua rồi thanh toán dứt điểm, hồ sơ lữ trữ đầy đủ chính xác là một tiến trình "qua quá nhiều người, quá nhiều quy trình, thủ tục".
+
Khi thành công sẽ là NHÂN từ sự cố gắng nỗ lực của nhân viên hay PIC và sự THUẬN DUYÊN từ môi trường thương mại, pháp lý, mưa thuận-gió hòa, các đối tác hợp tác tốt với nhau.
Nhưng lắm khi điều không mong muốn từ hoàn cảnh bên ngoài, của mưa nắng, bão tố, dịch bệnh, đối tác không uy tín hay chuyên nghiệp… đều khiến mọi thứ trở nên khó có thể kiểm soát được. Những lúc như vậy đòi hỏi mỗi người cần phải biết kiểm soát các cảm xúc tiêu cực của mình, hiểu vấn đề để tìm giải pháp, để cùng giải quyết. "Mỗi lần khó khăn chẳng phải là mỗi lần học được nhiều thứ đáng để mình lưu tâm hay sao?" Vừa giúp mình rèn luyện ý chí, tăng thêm kỹ năng sắp xếp và quản lý công việc, học thêm các kỹ năng cần thiết cho lần sau tất nhiên là sẽ có cái giá của nó rồi.
+ Một khi đã sắp xếp chi tiết, nỗ lực đến cùng mà không thể kiểm soát được để giao lô hàng hay hoàn tất giao dịch thì ta cũng phải "MẶC" hay có thể nói là "TÙY DUYÊN" để xả bỏ bớt những tính toán, sự lo lắng, sự hồi hộp, niềm hy vọng để tâm hồn và cơ thể trở về trạng thái quân bình như nó vốn có.
P/s Bài viết có trích dẫn nhiều câu nói của tác giả Ng Linh Ng.
 

Tìm thành viên

Top