Tâm sự Bài học từ chuyện mở hàng kiểm hóa

Chaien

Administrator
Thành viên BQT
Bài viết
1,008
Reaction score
939
Tôi nhớ lúc mới vào nghề, cách đây cũng khá lâu rồi, lúc đó kinh nghiệm chưa nhiều và suy nghĩ chưa được xa. Làm trong một công ty dịch vụ tôi được phân công làm 1 lô hàng nhập khẩu “dung dịch xúc tác để trộn vào keo, giúp tăng khả năng kết dính và tăng chất lượng keo”. Hàng được đóng trong những thùng nhỏ như hủ sơn được vận chuyển bằng đường không về kho TCS – Sân bay Tân Sơn Nhất.

Tờ khai được phân luồng vàng và bị bẻ luồng sang đỏ. Sau khi Hải quan kiểm hóa kiểm tra về bao bì thì không đồng ý với tên hàng tôi khai, mà nói đây là keo chứ không phải dung dịch xúc tác. Yêu cầu chứng minh và đi phân tích phân loại. Hải quan yêu cầu tôi mở hũ dung dịch ra để xem nó có tính kết dính hay không. Lúc đó tôi cũng thấy có lý nên mở lần lượt các loại hũ khác nhau. Tuy hũ được đóng gói khá chuyên dụng và chắc chắn nhưng tôi cậm cụi vẫn mở ra được. Quả thật dung dịch không có tính kết dính nó chỉ là một dung dịch sền sệt. Sau một hồi chứng minh, “khóc lóc” các kiểu thì Hải quan cũng đồng ý và thông quan tờ khai và còn hù một câu sẽ chuyển sang kiểm tra sau thông quan. Sau cả ngày làm hàng mệt mỏi bị hành lên bờ xuống ruộng, tôi hý hững báo với khách hàng là hàng kiểm xong và định thời gian giao hàng. Nhưng hởi ôi, họ yêu cầu tôi đền những hũ đã mở ra vì họ nói mở ra là hư dung dịch, không sử dụng được nữa, họ nói trước khi mở kiểm tra tại sao không xin ý kiến họ. Giá trị hàng cũng khá nhiều, tôi nhớ là số tiền cho những hũ tôi mở gần 2000$. Một số tiền quá lớn cho một đứa sinh viên mới ra trường như tôi.

Mặt mày xanh mét, tôi gọi điện về báo sếp thì cũng bị xối xả 1 trận. Cảm giác vừa làm cực khổ, còn bị la, trách mắng, thật không thể nào diễn tả được. Sau một hồi thương lượng giữa sếp tôi và khách hàng thì họ vẫn chấp nhận nhận hàng còn đền bù thì tính sau vì hàng cũng khá gấp.

Kết cuộc công ty phải đền 20 triệu, trong đó tôi chịu 10 triệu. Vì không có tiền, tôi phải trả góp công ty trong gần 2 năm trừ vào lương mỗi tháng 500 nghìn.

Qua bài viết này hy vọng các bạn có thể rút ra được kinh nghiệm cho bản thân: "Không tự ý mở hàng khi chưa có sự đồng ý của chủ hàng". Các bạn đừng làm việc một cách u mê, đừng chỉ biết quan trọng kết quả mà không lường trước quá trình. Nghề này tuy không quá khó nhưng rất dễ đền tiền khi có sai sót, phải cận thận và an toàn cho bản phân. Làm gì phát sinh cũng phải hỏi ý kiến và có xác nhận của người có thẩm quyền.

Trong quá trình hành nghề thật sự nhiều lúc rất chán nản, rất nhiều lần muốn bỏ nghề nhưng nghề chọn mình chứ không phải mình chọn ghề các bạn ạ. Sau cơn mưa trời lại sáng thôi. Hiện tại mình lại vui vẻ với nghề đấy thôi. :)
 

Trung

Member
Bài viết
88
Reaction score
110
Hi bác Ad. Bác bị 1 vố đau nhỉ. Mình cũng bị 1 lần tưởng đâu không còn đường về luôn. Xin đóng góp cùng các bạn như sau:

Số là ngày xưa mình có quen 1 ông anh gọi là tiền bối đi trước thông qua gia đình. Nhờ vậy mà mình được học hỏi, cọ sát thủ tục hải quan nhiều trước giai đoạn thực tập tốt nghiệp. Bước vào thời gian thực tập, mình được tiền bối này tin tưởng giao cho mấy lô hàng ngoài của ảnh để làm luôn.

Lần đó làm xong thủ tục 1 lô hàng kiểm hóa máy soi ở Cát Lái( hôm đó ông tiền bối lại trên máy bay nên chỉ dặn dò trước lúc lên máy bay rồi tắt máy luôn), do loay hoay chạy tới chạy lui nên quên book xe tối kéo hàng về giao cho khách. Đến lúc gọi xe thì họ báo hết xe rồi, hỏi mấy chổ quen thì họ cũng không còn xe, đang ngồi thẩn thờ thì 1 ông tới hỏi: "chú em đang tìm xe kéo cont hả? Kéo về đâu?" . Thì ra tay này chuyên trực ở Cát Lái tìm khách có nhu cầu kéo cont để chạy.

Sau một hồi hỏi giá, mình quyết định giao phiếu Eir cho ổng, lấy số dt ổng cũng như tài xế rồi báo chủ hàng giờ xe tới kho. ( Trong bụng còn nghĩ mình Pro thiệt,hehe)

11h30 đêm hôm đó, đang nằm ngủ thì má qua kêu cửa, thì ra là anh tiền bối điện thoại cho mình không được( vì mình ngủ say quá) nên điện thoại cho má mình( vì má mình có bà con với anh này). Anh hỏi sao giờ này khách hàng báo xe chưa về tới kho nữa, mình mới nói là: "tại em quên kêu xe với lại điện thoại anh không được nên kêu xe ngoài rồi anh, lúc tối về nghĩ đã xong nên không báo anh". Thế là mình bị la 1 trận vì dám liều mạng giao phiếu Eir cho người lạ.

Mình tức tốc điện thoại cho tài xế nhưng đầu bên kia không ai bắt máy. Hơn chục cuộc gọi cho ông nhận phiếu Eir lúc chiều cũng không trả lời.

Lúc này vừa lo vừa giận sao lúc đó mình ngu thiệt, dám giao phiếu EIR cho người lạ, 1 cont hàng gần 600 triệu chứ ít gì

Đến gần 1 giờ sáng, lúc đó mình không nhớ rõ đã gọi bao nhiêu cuộc điện thoại, thấy có số lạ gọi lại, cứ tưởng là chủ hàng điện thoại chửi nữa, bắt máy lên 1 giọng lạ hỏi: anh ơi, kêu chủ hàng ra dắt xe em vô đi, đường này cấm tải. Hú hồn, thì ra tay cầm phiếu Eir và người tài xế ban đầu đi nhậu, xỉn không bắt máy, ông này chạy thay, ác 1 cái là không ai điện thoại báo mình, tưởng đâu đợt đó bán nhà thền cho người ta rồi chứ. Hix

Lần đó là 1 bài học nhớ đời đối với mình. Mình định đưa ra những điểm cần rút kinh nghiệm qua bài học này nhưng xin phép Ad là mình dừng tại đây để cho các thành viên vào bình luận, nhất là các bạn sinh viên sắp ra trường. Hy vọng các bạn sẽ comment nhiệt tình những điều rút ra từ câu chuyện trên để có thêm hành trang, kinh nghiệm khi bước vào nghề.
Tks
 
Sửa lần cuối:

Chaien

Administrator
Thành viên BQT
Bài viết
1,008
Reaction score
939
Đúng là đủ thứ chuyện trên đời mà. Khakha. Đọc thấy vừa tội vừa mắt cười :d
 

Tìm thành viên

Top